Mã Diệc Phi
Mã Diệc Phi tốt nghiệp đại học Nam Kinh (ngành thiết kế nghệ thuật) và theo học sư phụ từng đoạt giải nhất cuộc thi gốm sứ thủ công là cao cấp công nghệ mỹ thuật sư Lô Vĩ Cường học về cân văn khí. Sau đó với tay nghề và kỹ năng vượt trội, anh được nhận vào làm trợ lý cho một lớp huấn luyện làm ấm toàn thủ công cho các sinh viên mới.
Thời gian sau Mã Diệc Phi tiếp tục theo học lão sư Viên Tiểu Cường để hoàn thiện và nâng cao kỹ năng. Lão sư Viên Tiểu Cường với sở trường là các ấm phương khí và cân văn khí, với kỹ thuật chế tác thuần thủ công, mức độ khó cao hơn nhiều so với các ấm viên khí.
Mã Diệc Phi tốt nghiệp đại học Nam Kinh (ngành thiết kế nghệ thuật) và theo học sư phụ từng đoạt giải nhất cuộc thi gốm sứ thủ công là cao cấp công nghệ mỹ thuật sư Lô Vĩ Cường học về cân văn khí. Sau đó với tay nghề và kỹ năng vượt trội, anh được nhận vào làm trợ lý cho một lớp huấn luyện làm ấm toàn thủ công cho các sinh viên mới.
Thời gian sau Mã Diệc Phi tiếp tục theo học lão sư Viên Tiểu Cường để hoàn thiện và nâng cao kỹ năng. Lão sư Viên Tiểu Cường với sở trường là các ấm phương khí và cân văn khí, với kỹ thuật chế tác thuần thủ công, mức độ khó cao hơn nhiều so với các ấm viên khí.
Những năm gần đây, các tác phẩm của anh ngày càng trưởng thành và dần hình thành nên phong cách riêng. Các tác phẩm của anh gần đây thể hiện sự đầu tư chất xám nhiều, có tính nghệ thuật cao được người chơi đánh giá rất tích cực. Một số tác phẩm được giải cao tại các cuộc thi và được mang đi đấu giá.
2014 tác phẩm Đãi Phóng được Bảo tàng gốm sứ Nghi Hưng sưu tập trưng bày.
2014 2015 tác phẩm Bội Lôi Sơ Trán và Trán Phóng lần lượt được trao giải nhất và giải 3 cuộc thi gốm sứ thủ công.
2015 trong cuộc thi Cảnh Chu Bôi lần thứ 8, tác phẩm của anh được vinh danh.
2017 tác phẩm Phạn Liên đã giành được giải thưởng tử sa của năm.
Ở Đinh Thục Trấn các gia đình làm trong ngành tử sa thực sự rất nhiều, bố mẹ của Mã Diệc Phi cũng là những người thợ làm tử sa. Từ nhỏ anh đã nhìn thấy bố mẹ làm ấm. Phong cách làm ấm của anh nghiêng về phong cách nhà Minh, bởi vì bản thân anh thích các món đồ của nhà Minh.
Mã Diệc Phi theo học 3 sư phụ, người đầu tiên là Lý Huệ Cường đã dạy anh những điều cơ bản về tử sa. Người thứ 2 là sư phụ Lô Vĩ Cường, sở trường các ấm cân văn khí, nhưng giai đoạn này anh chưa phát huy được hết khả năng của mình. May mắn anh đã gặp được người thầy thứ 3 là sư phụ Viên Tiểu Cường, anh đã học lại gần như từ đầu với ông. Chính vì học theo sư phụ Viên Tiểu Cường mà anh đã định hình lại nhận thức về tử sa, cách làm một chiếc ấm tử sa như thế nào để thể hiện được thần thái và nội dung mà tác phẩm cần truyền đạt.
Các tác phẩm của sư phụ anh thường có kích thước lớn và nặng, sau đó anh đã dựa theo và sáng tạo lại theo phóng cách của riêng mình. Bởi anh thường xuyên uống trà và có nhiều bạn trà cũng thích các tác phẩm của anh, nên họ đã cho anh lời khuyên rằng, ấm tử sa phải được dùng trên bàn trà để uống trà, trong lúc uống trà có thể thưởng ngoạn, chơi đùa với ấm, nên những ấm nhỏ dễ đi vào lòng người hơn. Nên các tác phẩm của anh có dung tích vừa phải, vừa thuận tiện để thưởng trà mà vẫn bảo toàn giá trị nghệ thuật, thưởng ngoạn.
Mã Diệc Phi từng nói, anh cố gắng phấn đấu chăm chỉ với tử sa để hy vọng trong vòng 5 đến 10 năm tới các tác phẩm của anh được xếp cùng với các lão sư thực lực phái và trong vòng 90 năm tới tác phẩm của anh được xếp vào top 3 tử sa Trung Quốc. Qua đó giúp người chơi tử sa thấy được khát vọng phấn đấu và sự nghiêm túc với nghề tử sa của anh.